Đặt lịch khám

Vui lòng điền đầy đủ thông tin để chúng tôi có thể phục vụ Quý khách được tốt nhất.

Trẻ đi nhón gót chân là bệnh gì?

Việc trẻ nhón gót chân là một tình trạng phổ biến xảy ra khi trẻ bắt đầu tập đi, tuy nhiên nếu không được sửa chữa kịp thời, nó có thể dẫn đến thói quen đi nhón gót chân lâu dài. Ngoài ra, cũng có nhiều nguyên nhân bệnh lý khác có thể gây ra tình trạng đi nhón gót chân ở trẻ. Vì vậy, để hiểu rõ hơn về tình trạng này, chúng tôi xin giới thiệu đến bạn đọc bài viết sau đây.

Tình trạng trẻ đi nhón gót chân

Trẻ đi nhón chân (hay còn gọi là trẻ đi nhón gót) là hiện tượng mà trẻ di chuyển bằng cách sử dụng đầu ngón chân hoặc phần trước của gan bàn chân, trong khi gót chân không chạm đất.

Thường thì hiện tượng này xuất hiện ở trẻ dưới 2 tuổi. Tuy nhiên, nếu trẻ từ 2 tuổi trở lên vẫn giữ thói quen này hoặc xuất hiện một trong những dấu hiệu sau đây, bố mẹ nên quan tâm và đưa bé đến bác sĩ để kiểm tra sức khỏe: gân gót chân (dải gân cứng nối cơ bắp chân và xương gót) cảm thấy cứng hoặc căng, cơ bắp chân căng thẳng, hầu như tất cả các hoạt động của trẻ đều sử dụng đầu ngón chân, đi đứng vụng về, thường xuyên vấp ngã hoặc đi lạch bạch, không thể đứng vững khi đi chân trần.

Nguyên nhân nào gây ra chứng đi nhón chân ở trẻ?

Thói quen đi nhón chân ở trẻ thường chỉ là một hiện tượng phổ biến xảy ra khi trẻ tập đi. Tuy nhiên, cũng có nhiều yếu tố khác có thể gây ra tình trạng này, bao gồm:

  • Gân Achilles ngắn: gân này nối cơ bắp cẳng chân với xương gót chân. Nếu quá ngắn, gân này có thể khiến gót chân khó chạm đất.
  • Bại não: chứng đi nhón chân ở trẻ cũng có thể do bại não gây ra, một rối loạn vận động do sự phát triển bất thường của não hoặc do chấn thương.
  • Loạn dưỡng cơ bắp: chứng đi nhón chân ở trẻ có thể do bệnh teo cơ, một căn bệnh di truyền khiến sợi cơ dễ bị tổn thương và suy yếu theo thời gian.
  • Tự kỷ: trẻ tự kỷ có thể có xu hướng đi nhón chân và gặp khó khăn trong việc giao tiếp và tương tác với người khác.

mũi bi dau got lệch

Khi nào cần đưa trẻ đi khám?

Để đảm bảo sức khỏe của con, bố mẹ cần lưu ý và đưa trẻ đi khám ngay lập tức nếu trẻ có một trong những tình trạng sau đây: Trẻ vẫn đi nhón chân trong mọi hoạt động sinh hoạt, mặc dù đã qua giai đoạn tập đi. Nếu các gân cơ ở bắp chân của trẻ bắt đầu bị co rút và ngắn hơn bình thường. Trẻ đi vụng về, lạch bạch và hay bị té ngã. Khi đi chân trần, trẻ không giữ được thăng bằng. Đây là những dấu hiệu nguy hiểm, cần phải được đưa trẻ đi khám sớm để xác định nguyên nhân và điều trị kịp thời.

Chẩn đoán chứng đi nhón chân ở trẻ?

Việc chẩn đoán chứng đi nhón chân ở trẻ thường được thực hiện thông qua kiểm tra sức khỏe. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, bác sĩ có thể sử dụng phân tích dáng đi hoặc kiểm tra điện cơ đồ (EMG) để xác định chính xác hơn. Qua EMG, bác sĩ sẽ đưa một cây kim mỏng có gắn điện cực vào cơ ở chân để đo hoạt động điện trong các dây thần kinh hoặc cơ bị ảnh hưởng.

Nếu bác sĩ nghi ngờ rằng chứng đi nhón chân ở trẻ có liên quan đến một tình trạng bệnh lý như bại não hoặc tự kỷ, trẻ có thể được yêu cầu khám thần kinh hoặc thực hiện các xét nghiệm để đánh giá sự phát triển chậm của trẻ.

Bố mẹ nên làm gì nếu trẻ có thói quen đi kiễng chân?

Nếu trẻ đi nhón chân do thói quen, thì không cần phải điều trị. Trong trường hợp này, bác sĩ chỉ cần theo dõi dáng đi của trẻ trong các cuộc khám bình thường.

Tuy nhiên, nếu đi nhón chân liên quan đến vấn đề sức khỏe cụ thể, các phương pháp điều trị có thể bao gồm: vật lý trị liệu, sử dụng băng hoặc nẹp chân, hoặc bó các loại bột để cải thiện dần khả năng đưa ngón chân về phía ống chân. Trong trường hợp các phương pháp này không hiệu quả, bác sĩ có thể đề xuất phẫu thuật để kéo dài cơ hoặc gân ở mặt sau cẳng chân. Nếu chứng đi nhón chân ở trẻ có liên quan đến bệnh lý như bại não, tự kỷ hoặc các vấn đề khác, điều trị sẽ tập trung vào các vấn đề cơ bản.

mũi bi dau got lệch

Bàn chân bẹt ở trẻ là gì?

Nếu quan sát kỹ, ta sẽ thấy rằng bàn chân của trẻ sơ sinh không có vòm lõm. Sau một thời gian, bàn chân của trẻ phát triển bình thường và vòm bàn chân bắt đầu xuất hiện khi bé đạt độ tuổi từ 2 đến 3. Tuy nhiên, đôi khi, ở một số trẻ, mặt bàn chân không có vòm. Khi trẻ đi trên cát hoặc chân ướt để lại dấu chân không có chỗ lõm như bình thường. Đây được gọi là hội chứng bàn chân bẹt.

Tuy nhiên, cần phải phân biệt rõ hội chứng bàn chân bẹt với trường hợp bàn chân quá bụ bẫm mà không có vết lõm. Hội chứng này thường mất dần khi trẻ đạt đến 6 tuổi. Nếu triệu chứng không giảm dần theo thời gian, cần sự can thiệp y tế để điều trị.

Trên đây là chia sẻ của chúng tôi về tình trạng đi kiễng chân, nhón gót ở trẻ và các xét nghiệm trong chẩn đoán. Hy vọng qua bài viết này bạn đọc đã có cho mình được những thông tin hữu ích.